Ông là con trưởng của Hoằng
Quốc Công Nguyễn Công Duẫn. Ông làm quan từ đời vua Lê Thái Tổ (1428-1433), dưới
triều Lê Nhân Tông, ông giữ chức Điện tiền đô chỉ huy sứ. Sau khi Lạng Sơn
Vương Nghi Dân tiếm ngôi, năm Canh thìn (1460), ông cùng các đại thần phế Nghi
Dân và đưa Bình Nguyên Vương Tư Thành lêm làm vua (tức là vua Lê Thánh Tông).
Năm này, ông đưa người con gái thứ hai là Nguyễn Thị Ngọc Hằng vào cung và sau
này là mẹvua Lê Hiến Tông. Năm Đinh hợi (1467) ông dẹp
yên giặc ở trấn Yên Bang. Năm Canh dần (1470), ông phò xa giá đánh Chiêm Thành,
trận này quân ta đại thắng. Ông là một lão tướng có công trạng, lại có con gái
sinh ra Hoàng Thái Tử nên rất được nhà vua vị nể. Ông được phong là Thái Úy
Trình Quốc Công.
Ông mất ngày 11 tháng 8 năm Đinh dậu (17-9-1477) (có phả chép ngày mất của
ông là mồng 2 tháng 8).
Ông có 6 người con trai là Nguyễn Hữu Vĩnh, Nguyễn Công Toản, Nguyễn Công
Độ, Nguyễn Công Chiêu, Nguyễn Công Nghị và Nguyễn Công Hòa và 8 người con gái
là Nguyễn Thị Liên, Nguyễn Ngọc Hằng, Nguyễn Thị Du, Nguyễn Thị Diễn, Nguyễn Thị
Tú, Nguyễn Thị Dịch, Nguyễn Thị Túc và Nguyễn Thị Đường
Nhà thờ tổ ở Mậu Thịnh, xã Ba Đình, huyện Nga sơn Thanh Hóa húy giỗ ngày 20 tháng âm lịch.
|